Ngày D, 6 tháng 6 năm 1944 Bãi Sword

Đổ bộ

Chuẩn tướng Simon Fraser (Lord Lovat), đi lẻ ở bên phải đội hình, đang cùng Lữ đoàn Đặc nhiệm số 1 đổ bộ vào Bãi Sword. Bill Millin cùng chiếc kèn túi của ông đang ở bên phải và gần bức ảnh nhất.[47]

Cuộc đổ bộ tại Sword bắt đầu lúc 03:00 bằng các đợt bắn phá của tàu chiến hải quân và các đợt không kích của máy bay ném bom vào hệ thống phòng thủ của quân Đức. Quân đổ bộ sẽ được tập trung lại tại hai bãi biển chính có định danh là Queen Red và Queen White, đối diện với Hermanville-sur-Mer, do địa hình ở các bãi khác không cho phép tàu đổ bộ tiến sâu vào bãi biển. Lúc 07:25, các đơn vị đầu tiên bắt đầu tiến vào bãi biển. Dẫn đầu là các xe tăng lội nước Sherman DD thuộc Trung đoàn Hoàng Gia Hussars 13/18, được theo sau bởi Lữ đoàn Bộ binh số 8 và các đơn vị xe AVRE của Công binh Hoàng Gia với nhiều biến thể khác nhau. Công binh bắt đầu tiến hành nhiệm vụ rà phá mìn và chướng ngại vật trên bãi biển dưới làn đạn của quân Đức bắn từ Đèo Périers ở phía nam Hermanville.[48][49] Sự kháng cự của quân Đức tại bãi biển ban đầu khá mạnh, nhiều xe tăng bị bắn hạ và gây nhiều thương vong cho quân đổ bộ; tuy nhiên, với phần lớn các đơn vị xe thiết giáp đã đổ bộ lên bờ thành công, quân Anh nhanh chóng kiểm soát bãi biển và đảm bảo an toàn cho các đơn vị đổ bộ theo sau. Đến 09:30, các nhóm công binh đã dọn sạch bảy trong số tám con đường dẫn vào đất liền.[50]

Khi Simon Fraser (Lãnh chúa Lovat thứ 15 - 15th Lord Lovat) cùng Lữ đoàn Đặc nhiệm số 1 của ông tiến vào bãi biển, có một lính chơi kèn túi - Binh nhì Bill Millin, người chơi kèn túi trong dinh thự của Lord Lovat trước chiến tranh, tháp tùng theo. Theo yêu cầu của Lord Lovat, Millin đã thổi bài "Highland Laddie" "The Road to the Isles" và "All The Blue Bonnets Are Over The Border" trong khi lính đặc công tràn vào bãi biển.[51][52] Theo cựu đặc công người Pháp - Hạ sĩ Maurice Chauvet, người tham gia đổ bộ cùng đơn vị của Anh tại Sword, đã kể lại rằng: "Khi Millin bắt đầu chơi kèn túi, đột nhiên, lính Đức ngừng bắn trong chốc lát, chắc họ không tin được vào mắt mình... và tai mình."[53][54] Nhiều lính bắn tỉa Đức bị bắt làm tù binh ngày hôm đó đã nói rằng họ không dám bắn Millin vì họ tưởng ông bị điên.[55]

Các đơn vị đặc công Anh và Pháp vấp phải sự kháng cự mạnh khi đổ bộ vào bờ biển thị trấn Ouistreham, nằm ở điểm cực đông của Bãi Sword, nhưng vẫn tiêu diệt được các cứ điểm của quân Đức. Lúc 13:00, Lữ đoàn 1 có mặt tại các cây cầu bắc qua sông Orne và Kênh đào Caen, tiếp viện cho các đơn vị lính du thuộc Sư đoàn Không vận số 6 đang bảo vệ cầu.[49]

Ở điểm cực tây của Sword, lính đặc công của Lữ đoàn Đặc nhiệm số 4 tiến vào Lion-sur-Mer và thiết lập điểm hội quân với lính Canada đổ bộ tại Bãi Juno, nhưng gặp kháng cự mạnh và bị chững lại suốt nhiều giờ. Trong khi đó, tại bãi biển chính, Sư đoàn Bộ binh số 3 nhanh chóng kiểm soát được Hermanville-sur-Mer lúc 10:00, nhưng gặp nhiều khó khăn để di chuyển vào Đèo Périers và tiến sâu vào trong đất liền. Ách tắc giao thông diện rộng ngày một nghiêm trọng khi số lượng phương tiện và binh lính đổ bộ vào bãi biển liên tục tăng cao. Hiển nhiên là người Anh sẽ không thể hội quân kịp với Sư đoàn Bộ binh số 3 Canada để tổ chức tấn công vào Caen. Các đơn vị thuộc Trung đoàn Bộ binh Hạng nhẹ King's Shropshire tiếp tục di chuyển theo tuyến đường Hermanville-Caen, tiến vào Biéville-Beuville, gần Caen, nhưng chỉ được yểm trợ bởi một số pháo tự hành và cả bên sườn của họ đều không được bảo vệ. Vấn đề này ngày càng nghiêm trọng hơn khi Sư đoàn Panzer 21, đóng ở xung quanh Caen, đã phát động cuộc phản công lớn duy nhất của Đức trong Ngày D.[49][56]

Quân Đức phản công

Tù binh Đức đang bị áp giải ra phân khu Queen, Bãi Sword

Sư đoàn Panzer 21, với trang bị mạnh mẽ gồm 127 xe tăng Panzer IV, được lệnh đóng xung quanh Caen với vai trò lực lượng phản ứng nhanh.[57] Tuy nhiên vào Ngày D, chỉ huy sư đoàn, Thiếu tướng Edgar Feuchtinger, đang ở Paris, và Thống chế Rommel ở Đức để dự sinh nhật vợ. Sư đoàn không thể huy động lực lượng phản công đến tận cuối ngày do sự chậm trễ và hỗn loạn của một loạt các mệnh lệnh được đưa ra. Khoảng 17:00, hai đơn vị thiết giáp được lệnh di chuyển về hướng đông và tây sông Orne. Di chuyển về phía đông là Tiểu đoàn 2 và các đơn vị bộ binh cơ giới, dưới sự chỉ huy của Thiếu tá Hans von Luck, có nhiệm vụ phá hủy các cây cầu đang bị lính dù Anh chiếm giữ trong Chiến dịch Tonga, nhưng bị chặn lại bởi các đợt không kích liên tục của máy bay Đồng Minh và pháo của tàu chiến.[58] Ở phía tây, một nhóm thiết giáp có hành trình di chuyển thuận lợi hơn. Lợi dụng khoảng cách giữa khu vực Sword và Juno, các đơn vị của Trung đoàn Panzergrenadier 192 đã có thể đến bờ biển tại Lion-sur-Mer trước 8 giờ tối; tuy nhiên, do có ít sự hỗ trợ từ Không quân Đức, lính Panzergrenadier đã phải chịu những tổn thất nặng nề trước các cuộc tấn công của máy bay Đồng minh. Khi phát hiện ra 250 tàu lượn của Lữ đoàn Không vận số 6 Anh Quốc bay qua khu vực của mình về đầu cầu sông Orne, quân Đức tin rằng mình sắp bị bao vây nên đã rút khỏi khu vực.[49][59]

Dù có nhân lực và trang thiết bị hạn chế trong khu vực, Không quân Đức Quốc Xã đã cố gắng tổ chức các cuộc tấn công vào ban ngày trong Ngày D. Thống chế Hugo Sperrle, Tư lệnh Sư đoàn 3 ("Luftflotte 3"), có nhiệm vụ phụ trách không phận tại Normandie, đã ra lệnh cho toàn bộ máy bay xuất kích. Máy bay ném bom Junkers Ju 88 từ Không đoàn Ném bom 54 (Kampfgeschwader 54 - KG 54) đã tấn công các đơn vị lính Anh trên bãi biển bằng Bom Butterfly. Liên đoàn 3 thuộc KG 54 tấn công Lion-sur-Mer và Liên đoàn 1 tấn công các khu vực quanh sông Orne. Các máy bay tiêm kích thuộc Không đoàn 145 RAF (Không quân Hoàng Gia Anh) đã tổ chức đánh chặn và bắn hạ năm máy bay Đức.[60][61]